Người Không Tồn Tại

Chương 10
« Trước Sau »

Bầu không khí trong lúc nhất thời trở nên an tĩnh bí hiểm, sắc mặt Cố Dĩ Nguyên cũng cực kỳ khó coi. Cho tới bây giờ, cô hầu như đã biết rõ đầu đuôi câu chuyện. Quỷ vốn quấn lấy mình là một nữ quỷ, hơn nữa còn là bạn học Cao trung của mình. Chả trách từ ngày đó bản thân nhận được điện đã bị quỷ dây dưa, cho nên nói, gọi điện cho mình, hẳn là không phải người!?

Thấy cái hộp mình vứt lại xuất hiện, nghĩ cũng biết ai làm. Khuôn mặt Cố Dĩ Nguyên lạnh băng, cô rất muốn cùng Đoạn Vũ Mật nói chuyện, nhưng không biết đối phương lúc này có ở trong căn phòng này hay không. Nghĩ đến Đoạn Vũ Mật làm ra tất cả mọi chuyện, Cố Dĩ Nguyên không phải là không cảm động nhưng… cảm động là cảm động, không ai có thể thích cuộc sống của mình bị quỷ làm cho tồi tệ, cô cũng vậy.

"Đoạn Vũ Mật, cậu có thể xuất hiện không!? Tôi muốn nói chuyện với cậu. Tôi biết có thể câu đối với tôi còn chút chấp niệm nhưng cậu cũng nên hiểu rõ: Cậu đã chết, cậu đừng tiếp tục lưu lại thế giới này… đừng làm những thứ tôi cảm thấy rối rắm nữa." Cố Dĩ Nguyên nói đến câu cuối dừng lại có chút do dự, cuối cùng vẫn mở miệng. Cô có thể cảm nhận được, trong lúc mình nói có thứ gì đó rơi xuống, quanh người lạnh lẽo càng mãnh liệt.

Từng đợt khí lạnh trước mặt áp sát, cô có thể cảm nhận được cái "không phải người" bản thân không nhìn thấy kia ở trước mặt mình, đang nhìn chằm chằm mình. Khẩn trương và cảm giác áp bức làm cho Cố Dĩ Nguyên có chút sợ, dù sao quỷ thì không có cách nào dùng lẽ thường phán đoán sinh vật. Tuy cô cảm thấy Đoạn Vũ Mật sẽ không làm tổn thương mình, nhưng cũng không có ngốc tới mức đi chọc giận tên quỷ kia.

"Được rồi, xem ra hôm nay chúng ta không thích hợp để nói chuyện, tôi muốn đi tắm rồi nghỉ ngơi, tôi mệt chết đi được, hi vọng cậu đừng quấy rầy tôi." Cố Dĩ Nguyên ngừng nói chuyện với quỷ, cô trở về phòng, giống như thường ngày cởϊ qυầи áo chuẩn bị đi tắm. Nhưng nghĩ đến trong nhà còn có một thứ không phải người tồn tại, tên đó có thể nhìn mình, mình lại không nhìn thấy tên đó. Nếu như cô lại nghênh ngang đi ra ngoài, nhất định sẽ bị tên quỷ đã có ý đồ với mình nhìn thấy hết.

Nghĩ thế, Cố Dĩ Nguyên luôn có loại cảm giác bị giám sát, trong lòng cực kỳ khó chịu. Cô mặc quần áo đi vào phòng tắm, thường cũng không khóa cửa bây giờ ngược lại đem cửa khóa kín. Cô không biết như vậy có hiệu quả hay không nhưng ít ra là làm bản thân cảm thấy thoải mái.

Đứng ở dưới vòi sen, Cố Dĩ Nguyên cố bỏ qua động tĩnh bên ngoài, tự mình tắm rửa sạch sẽ. Nhưng mà, tiếng cửa phòng bị mở ra thực sự quá rõ ràng, làm cho cô không khỏi liếc mắt nhìn. Thấy cửa bị kéo ra mấy lần không còn động tĩnh, Cố Dĩ Nguyên trong lòng có chút đắc ý, ai ngờ cô mới yên tâm thì phía sau không biết từ đâu sinh ra loạt cảm giác lành lạnh.

Cảm giác lạnh này không giải thích được, rõ ràng cô dùng nước nóng, lại cảm thấy xung quanh người đều lạnh kinh khủng. Nếu là lúc trước gặp phải tình huống này, cô còn lo lắng hãi hùng một phen, bây giờ biết được ai đang làm trò quỷ, ngược lại không còn sợ như vậy.

"Tôi đang tắm, cậu không thể cho tôi ít không gian riêng tư hả?" Cố Dĩ Nguyên thấp giọng nói, nhưng tên quỷ kia hiển nhiên không để ý đến cô. Cảm thấy từng đợt lạnh như băng chạm lên vai mình, thậm chí còn ở phía trên s.ờ soạn. Đó là xúc cảm của tôi tay, tuy cô không nhìn thấy nhưng có thể cảm giác được. Đôi tay lạnh lẽo kia ở trên người cô s.ờ soạng,  không khídường như ngưng kết, sờ lên làn da mềm mại của cô, mọi nơi đều nổi lên tầng tầng lớp lớp.

"Được rồi, đừng chạm tôi, ưm!" Cố Dĩ Nguyên vừa phản kháng, cơ thể đã bị một cổ lực mạnh mẽ đè lên vách tường phòng tắm, đôi tay tác loạn kia càng thêm càng gỡ. Cố Dĩ Nguyên có thể cảm giác được đôi tay kia men theo vai cô trượt xuống, mãi cho đến eo của cô, bụng lại dần dần đi lên, v.uốt ve ng.ực cô.

Nơi đó là bộ phận nhạy cảm của phụ nữ, bây giờ lại bị chạm vào tùy tiện như thế. Mặc dù Đoạn Vũ Mật không có hiện hình, nhưng áp lực vẫn tồn tại. Mắt thấy ngực mình bị đôi tay kia nhào nặn thành đủ loại hình dạng, thậm chí còn bóp đầu ng.ực. Cố Dĩ Nguyên mặc dù không thích ứng, thân thể lại khó tránh khỏi có cảm giác.

"Ưm… rốt cuộc cậu muốn làm gì? Đừng chạm nữa…" Cố Dĩ Nguyên nói khẽ, sắc mặt từng đợt từng đợt ửng đỏ. Cô không nhìn thấy tay Đoạn Vũ Mật, nhưng nhìn thấy ngực mình biến dạng cũng biết được đối phương đang làm gì. Mắt thấy đầu ng.ực bị kéo đứng không giải thích được, một chút lại hạ xuống, cô cảm thấy cảnh tượng này rất dâʍ đãиɠ, nằm mơ cô cũng không nghĩ tới hình ảnh này.

"Đoạn Vũ Mật, được rồi… cậu không có quyền làm vậy với tôi." Cố Dĩ Nguyên cảm thấy hai chân mình bị sờ nhũn ra, nhưng cô không khí lực phản kháng. Dần dần, cô nhận thấy cánh tay tác loạn bên ngực phải đang đi xuống phía dưới, đi tới mông sờ lên chỗ giữa hai chân.

Cố Dĩ Nguyên đỏ mặt, cô biết mình đ.ộng tình, nơi đó có chút ướt, nhưng nghĩ đến mình bị quỷ sờ vẫn nổi lên cảm giác, loại chuyện này nghĩ cũng cảm thấy thẹn vô cùng. Nhưng khi cô cảm giác được cái tay kia không chỉ sờ ở bên ngoài, thậm chí còn muốn chui vào trong cơ thể cô, Cố Dĩ Nguyên lúc này mới luống cuống, cho dù ra sao, cô cũng không có biện pháp cùng tên quỷ vô hình làm loại chuyện kia, quá khó ngấm.

"Đoạn Vũ Mật, nếu như cậu lại đối với tôi như vậy, tôi không ngại đi tìm vài người tiễn cậu đi đâu. Tôi là người, cậu là quỷ, cậu không có quyền cũng không có tư cách làm chuyện đó với tôi, nhanh dừng tay." Cố Dĩ Nguyên thấp giọng hô, viền mắt ửng đỏ không biết là thẹn hay giận. Có lẽ là cảnh cáo của cô có tác dụng, hành động gây rối của quỷ đột nhiên biến mất, cảm giác khí lực một lần nữa quay lại người mình, Cố Dĩ Nguyên nhíu mày, dùng sức rửa sạch thân thể từ đầu đến chân một lần.


Ra khỏi phòng tắm, Cố Dĩ Nguyên lượn quanh phòng khách một vòng, cũng không phát hiện có gì khác thường, lúc này mới vào phòng ngủ. Nhưng mà khi cô nhìn thấy trên giường có một đống nhô lên, cả người tức giận giống như quả bóng xì hơi. Cô vén chăn lên, quả nhiên không thấy có thứ gì trên giường, nhưng mà buông chăn ra thì bên trong giống như có người, không cần nghĩ cũng biết ai núp bên trong.

"Cậu nằm cạnh tôi thế sao tôi ngủ? Còn nữa, cậu căn bản không sợ lạnh, tại sao lại cướp chăn của tôi?" Cố Dĩ Nguyên đứng bên giường nhỏ giọng nói, sau một lát, liền thấy chăn dịch về phía mình, cô bất đắc dĩ nhìn đồng hồ. Ngày mai cô còn phải lên tòa, nếu không ngủ nhất định thật sự không có tinh thần, nhưng cùng quỷ chung giường chung gối, chuyện này…

Quên đi, cũng không phải chưa từng ngủ như vậy.

Nghĩ thế, Cố Dĩ Nguyên cứng nhắc nằm lên giường, vừa mới nằm lên khí lạnh trong chăn liền sát tới, cô chưa kịp trong lòng oán giận, cái "không phải người" đã dính tới.

Cái này càng lạnh hơn…

—————-

Nguyên tỷ: Cút.

Quỷ tỷ: Ứ ư ư :v

——–

Ps. Sau khi công khai danh tính quỷ tỷ xong, dù quỷ tỷ có làm gì thì Nguyên tỷ chỉ đành chấp nhận:v 

« Trước Sau »