Quyến Rũ - Lại Lại

Chương 20: H++
« Trước Sau »
Bạch Lạc trời sinh yêu nghiệt. Vẻ bề ngoài của cô đã đủ khiến người ta không thể rời mắt, vậy mà môi xinh khi nỉ non rên rỉ càng khiến người ta hận không thể dâng hiến toàn bộ linh hồn. Người Lâm Khải Chi đầm đìa mồ hôi, đôi tay thô bạo kia xoa nắn hai bầu vú, gậy th*t to dài thúc mạnh vào nơi sâu nhất của hoa huy*t, khiến người dưới thân không thể nào khép chân. “Lâm Khải Chi~~” Bạch Lạc thầm nghĩ … Lâm Khải Chi này khẳng định điên rồi. Thân dưới truyền đến cảm giác vừa đau vừa sướng, nam sinh từ dịu dàng biến thành thô lỗ, sau mỗi cú thúc mạnh mẽ là đầu của Bạch Lạc lại bị đụng trúng thành giường. Cũng may ngay từ đầu Lâm Khải Chi đã lót sẵn cho cô một cái gối, nếu không Bạch Lạc nghĩ chính mình sẽ bị xuất huyết não mà chết. Hai mắt Lâm Khải Chi đỏ ngầu, từng giọt mồ hôi to như hạt đậu rơi xuống thân thể non mềm của người bên dưới. Bạch Lạc chỉ có thể vội vàng gọi tên Lâm Khải Chi, hy vọng lý trí của người này quay trở về. “Lâm… Lâm Khải Chi~” Cánh môi hồng nhuận của nữ sinh lúc đóng lúc mở khiến người ta chỉ muốn nuốt vào bụng. Mà Lâm Khải Chi thật sự làm như vậy, cậu cúi đầu cắn lên đôi môi mềm như bông kia. “Cậu thật ồn ào!” Lâm Khải Chi lẩm bẩm. Thân là một xử nam, sức chiến đấu của Lâm Khải Chi thật sự quá kinh người. Tư thế bình thường không đủ nghiền với cậu, Lâm Khải Chi bèn cởi mảnh vải buộc tay chân Bạch Lạc. Lúc này Bạch Lạc đã sớm nằm liệt một chỗ, mãi mới được khôi phục tự do, cô tức mình dùng sức đánh Lâm Khải Chi một cái. Nhìn cổ tay, cổ chân trắng nõn hiện lên vệt đỏ, thậm chí có thể nhìn thấy tơ máu thì Lâm Khải Chi khẽ chau mày, có chút đau lòng. Giây tiếp theo, Lâm Khải Chi kéo hai chân Bạch Lạc để lên vai mình, gậy th*t cắm thẳng tắp vào trong bụng nữ sinh… quả nhiên nam sinh đều là cầm thú. Giọng Bạch Lạc đã khàn cả đi, thân thể mềm mại vô lực giống như búp bê xinh đẹp mặc người xoa nắn. Hai chân cô gác trên đầu vai nam sinh, bầu ngực đung đưa lay động theo từng cái nhấp nhịp nhàng, đường cong mê người giống như bức tranh dâm mĩ. Lâm Khải Chi ôm lấy cặp mông tròn trịa no đủ của Bạch Lạc, cậu bế cô nhẹ nhàng như lông hồng, làm hoa huy*t trơn trượt ôm chặt lấy gậy th*t. Lâm Khải Chi cũng không chơi đa dạng tư thế, cậu chỉ dùng những kiểu truyền thống nhất. Nửa câu nói đùa cũng không có, cả căn phòng ngập tràn tiếng “phành phạch” của hai cơ thể đang hoà vào nhau. Mà hoa huy*t kia giống như được hồi sinh, miệng hoa ngậm lấy gậy th*t không chịu nhả, bụng nhỏ hơi thít lại, dùng sự mềm mại bên trong ôm trọn lấy vật cứng rắn. Hoa huy*t chặt hẹp giống như vừa bài xích lại vừa đón nhận, khiến gậy th*t cương cứng nổi đầy gân xanh. Tốc độ của Lâm Khải Chi càng lúc càng nhanh, lực đạo cũng lớn hơn, cậu hung hăng đâm vào nơi sâu nhất của hoa huy*t, không ngừng rút ra đút vào miệng hoa dâm mĩ. Bạch Lạc chịu không nổi, bụng nhỏ bắt đầu co rút kịch liệt, cái miệng nhỏ phát ra tiếng rên rỉ mềm mại khiến gậy th*t tiến thoái lưỡng nan. Lâm Khải Chi cắn răng rút gậy th*t ra ngoài rồi lại hung hăng đâm vào, bên trong miệng hoa giống như có ngàn vạn cái lưỡi đang ra sức liếm mút gậy th*t của cậu. Cuối cùng cậu dùng sức đâm sâu vào trong, tinh d*ch nóng rực không ngừng phun ra trong hoa huy*t đang co rút. Cánh hoa ẩm ướt bị tinh d*ch cọ rửa, thân thể Bạch Lạc giựt giựt do không chịu nổi khống chế, cô bắn ra dâm thuỷ ướt đẫm và nhanh chóng đạt tới cao trào. Lâm Khải Chi mệt mỏi, cả người cậu đè lên thân thể trắng nõn của Bạch Lạc, ngay đến ngón tay cũng lười động. Bạch Lạc vẫn còn trong dư vị cao trào, đầu v* cao vút cọ lên bờ ngực dày rộng của nam sinh, đánh thức dục vọng vốn đang ngủ đông của cậu. Phá được miếng màng mỏng manh khiến Lâm Khải Chi đạt tới khoái cảm sung sướng, nhưng cậu vẫn kiềm chế dục vọng đang không ngừng đòi hỏi của chính mình. Đồ ăn ngon nên chậm rãi nhấm nháp, không việc gì phải vội vàng, vội quá sẽ mất ngon. Lâm Khải Chi luồn tay vào mái tóc đen nhánh của Bạch Lạc, hưởng thụ cảm giác mượt mà trên tay. Cậu xoay người Bạch Lạc lại, còn chính mình thì nằm xuống bên cạnh cô, cậu ôm chặt thân thể nhỏ xinh vào trong lồng ngực, sau đó nhẹ nhàng đặt lên trán cô một nụ hôn rồi mới nặng nề nhắm mắt.
« Trước Sau »