Cưỡng Tình

Chương 43: Bình Minh
« Trước Sau »
Minh Mị mơ thấy một giấc mơ thật dài. Trong mơ, vô số lần Diêm Thần ôm lấy thi thể từ từ lạnh như băng của cô, còn cô chỉ có thể dùng trạng thái hồn phách đứng bên cạnh anh, ngay cả một câu an ủi anh cũng không nói được. Anh Diêm Thần của cô vốn là một người lạnh lùng sắt đá cỡ nào, dù bản thân trúng đạn anh cũng chẳng rơi một giọt nước mắt. Thế nhưng anh ôm cô, tựa như cái xác không có linh hồn. * Minh Mị bị ánh mặt trời ban mai đánh thức. Trong bệnh viện, cô hoàn toàn không chịu chút tổn thương nào, chỉ có làn da hơi trầy xước. Hiện tại cô chỉ muốn gặp Diêm Thần, anh thế nào rồi? Minh Hạo và Kỳ Quan Đạc luôn túc trực trong phòng bệnh, thấy Minh Mị tỉnh lại hai người vô cùng mừng rỡ. Trải qua chuyện này, Minh Hạo cũng rất cảm kích người em rể mà anh vốn cho rằng sẽ "Xuất ngũ" khỏi cuộc hôn nhân của Minh Mị. Vì thế hai người dìu Minh Mị đến trước cửa phòng chăm sóc đặc biệt, ba Diêm mẹ Diêm đã túc trực ở chỗ này ba ngày, Diêm Thần bị 19 vết thương, thậm chí có một viên đạn bắn vào chỗ hiểm. Trước đó Diêm Thần đã sắp xếp người tiếp ứng ở vách núi, cho nên hai người được cứu kịp thời, đồng thời các quốc gia cũng cài cảnh sát chìm ở vùng này, cho nên băng đảng còn sót lại của tập đoàn Khắc Khâm do Y Lai cầm đầu bị bắt toàn bộ, hơn nữa cảnh sát còn giải cứu được một con tin khác là Tân Khả Khả. Tân Khả Khả bị bắt, sau đó một người giỏi thuật hóa trang trong tập đoàn Khắc Khâm đã giả dạng Tân Khả Khả đi lừa Minh Mị. Tất cả đã kết thúc, chỉ có Diêm Thần vẫn hôn mê chưa tỉnh lại. * Ba năm sau, bộ phim đầu tay của Kỳ Quan Đạc, Giang Tuần và Minh Mị đóng chính, <> được công chiếu toàn quốc, sau đó trở thành hắc mã đạt được quán quân doanh thu phòng vé. Cả hành trình Kỳ Quan Đạc ở Tây Nam chỉnh sửa kịch bản rất nhiều lần, <> lấy tổ chức quét ma túy quốc tế làm cơ sở, trải qua sáng tác nghệ thuật, tình tiết và hình ảnh càng thêm kích thích, kịch bản cũng hoàn toàn chân thật. Thông qua bộ phim này Minh Mị nhận được giải thưởng nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, trong phim cô thủ vai một chuyên gia phân tích ma túy quốc tế, kỳ thật là cảnh sát chìm nằm vùng. Nhân vật của Minh Mị là điểm sáng trong bối cảnh nhân vật nam chính là chủ đạo của phim, tuy nhiên Minh Mị cũng không phải là bình hoa chỉ có nhan sắc trong truyền thuyết, lời thoại và kỹ thuật diễn đều tốt, thu hút được rất nhiều fan hâm mộ. Trong đêm trao giải điện ảnh lớn, Minh Mị đứng trên sân khấu nhận cup từ tiền bối đi trước. Theo lệ cũ, MC chương trình hỏi cô muốn cảm ơn ai và kế hoạch đóng phim trong tương lai. Minh Mị mặc bộ lễ phục cúp ngực màu trắng dài nền nã, nhà thiết kế may theo dáng người hoàn mỹ của cô, Minh Mị cầm micro, nở nụ cười động lòng người, ánh sáng trong mắt lăn lăn gợn sóng. "Cho tới nay, tôi có quá nhiều hiểu lầm với anh ấy, thế nên tôi không muốn tìm hiểu con người chân chính của anh ấy, tôi vẫn luôn cho rằng vì anh ấy tôi đã chết một lần, nhưng lại không biết ở bên cạnh tôi, anh ấy đã trải qua vô số lần sinh ly tử biệt, tựa như nhân vật chính âm dương chia lìa vào cuối phim. Thế nhưng lần này, tôi muốn nói cho anh ấy biết, tôi sẽ chờ anh ấy tỉnh lại, giống như anh ấy luôn âm thầm bảo vệ tôi. Diêm Thần, người tôi muốn cảm ơn nhất, cũng là người tôi yêu nhất. Mỗi ngày, em đều chờ đợi anh tỉnh lại." * Tại bệnh viện lục quân, phòng an dưỡng. Y tá Vương Điềm Điềm kiểm tra phòng và ghi chép mỗi ngày theo thông lệ. Phòng bệnh 709, người nằm ở phòng này chứng kiến quá trình Vương Điềm Điềm từ một y tá thực tập đến y tá chính thức. Đáng tiếc bệnh nhân này là người sống thực vật, nhưng dù vậy vẫn có thể thấy anh ta là một bệnh nhân vô cùng đẹp trai. Hơn nữa mỗi ngày đều có một chị gái trẻ xinh đẹp đến thăm bệnh nhân này, chị gái trẻ xinh đẹp này đặc biệt rất giống một minh tinh nổi tiếng. Có điều hôm nay, trong lúc cô đo nhiệt độ cho bệnh nhân thì nhìn thấy ngón tay anh ta cử động. * Gần như mỗi ngày Minh Mị đều đến bệnh viện thăm Diêm Thần một giờ, kể cho anh nghe công việc gần đây của mình và những chuyện thú vị trong cuộc sống, nếu phải đến một địa phương khác ghi hình thì cô cũng nhờ Lỵ Hương gọi video để cô nhìn thấy Diêm Thần. Thật ra Minh Mị muốn chuyển sang công việc hậu kỳ phía sau màn ảnh, lần đầu đóng phim điện ảnh cũng là lần cuối, hiện tại cô chỉ muốn quay video ghi lại cuộc sống hằng ngày của mình và Diêm Thần. Hôm nay, Minh Mị mới kết thúc một lễ trao giải, cô từ chối tham dự party ăn mừng, vừa đến cổng bệnh viện cô đã nhận được điện thoại của mẹ Diêm, báo Diêm Thần tỉnh lại. Cô không màng hình tượng chạy như điên vào phòng bệnh, không thể nào giải thích tâm trạng của mình lúc này. Lúc nhìn thấy người mình yêu lấy lại sự sống, không còn ở trạng thái ngủ thực vật, Minh Mị đứng trước cửa phòng bệnh, nước mắt tràn mi. Cô nghe được giọng anh. "Tiểu Thất, đừng khóc." Thấy người mình yêu như thế, Diêm Thần không để ý đến việc anh nằm suốt ba năm trên giường bệnh, sức khỏe chưa hồi phục, muốn đứng bật dậy. Nhưng thân thể mềm mại của cô gái nhỏ đã nhào vào lòng anh, ấm áp chân thật. Tuy trên người vẫn không có sức, nhưng anh vẫn muốn ôm cô. Diêm Thần đưa tay vuốt ve gương mặt đỏ bừng vì khóc của Minh Mị. Anh nhìn thẳng vào mắt cô, sau đó trịnh trọng nói. "Ngoan, anh không bao giờ bỏ em lại một mình nữa, tuyệt đối không."
« Trước Sau »