Bị Đưa Vào Ổ Sói Phải Làm Sao Bây Giờ

Chương 13: Kết thúc
« Trước Sau »

“Chủ nhân” ôm tui chạy ra xe.

Dọc theo đường đi, tiếng sói tru ngày càng gần, tim tui cũng ngày càng đập bình bịch.

Tui không rõ quy mô hay cả ý nghĩa của cuộc chiến, tui chỉ biết là đã chết rất nhiều sói rồi.

Hiện tại cuộc chiến này đã kết thúc, hiển nhiên thắng lợi thuộc về lang tộc.

Tui hưng phấn mà cũng không khỏi kiêu ngạo, nhưng càng nhiều hơn chính là cảm giác sợ sệt.

Chiến tranh thắng lợi, rốt cuộc cũng chờ được người trở về. Nếu vậy Lang Ca sẽ là thân phận của người hi sinh, hay là người sống sót?

Tui rất sợ trong đám thi thể kia, tìm được thi thể của Lang Ca.

/Tiểu tổ đặc biệt 3/

Xe dừng lại, tất cả mọi người xuống xe.

Nhân loại không ngăn cản được cuộc chiến giành lãnh thổ này, thậm chỉ ngay cả dọn dẹp cũng không đến phiên bọn họ.

Nhân loại chỉ có thể lấy camera ra để ghi lại thời khắc lịch sử.

Trận chiến cuối cùng không giống với tưởng tượng lắm.

Vốn tưởng rằng là một cuộc thảm chiến với thế lực ngang nhau, không nghĩ tới lang tộc lại chiếm ưu thế áp đảo.

Nếu lấy ưu thế về số lượng, quả thật chúng chính là không có đối thủ.

Gần một trăm cá thể sói vây quét sáu con hổ Đông Bắc, đây là lần thứ hai lang tộc và hổ Đông Bắc giao phong chính diện, lang tộc dùng sự áp đảo để thắng lợi.

Lần giao phong chính diện đầu tiên là nửa tháng trước, vốn tưởng là để hai bên thăm dò thực lực lẫn nhau, giờ nghĩ lại mới thấy càng giống như là lang tộc thăm dò số lượng của kẻ xâm lấn thì đúng hơn.

Mười mấy con hổ Đông Bắc, chỉ cần trong bóng tối giải quyết một ít, số còn lại cũng không phải đối thủ của bầy sói.

Vốn là một tập thể đoàn kết, lại được lãnh đạo chỉ huy tác chiến một cạm bẫy khổng lồ tinh xảo, kết quả của bầy sói lại càng khủng bố hơn.

/Cuộc sống bi thảm của bạn nhỏ Chó đất 33/

Bầy sói vây quanh thi thể đồng bạn hi sinh kêu rên, bên cạnh là sáu cỗ thi thể của hổ Đông Bắc.

Còn tưởng nghi thức này sẽ còn kéo dài lâu, ai ngờ biến hóa lại tới nhanh không kịp chuẩn bị.

Xen lẫn giữa tiếng sói tru liên tiếp đột nhiên vang lên một tiếng gào thét đặc biệt lạc quẻ.

Hả? Âm thanh này sao có chút quen tai…

Bầy sói im bặt, đồng loạt quay đầu, ý tứ sâu xa nhìn về phía nhân loại ẩn thân.

Đậu mé, đây là bị phát hiện rồi?

Tui chỉ là tiễu meo meo đến tìm tình lang thôi, không muốn đối diện với cả bầy sói đâu.

“Chủ nhân” sao lại chưa chạy đi? Nhiều người như vậy đều không động, tui chạy trước có phải rất thiếu suy nghĩ không?

Vậy thì tui cũng án binh bất động.

Ơ ủa ủa, sao bầy sói lại đi về hướng này?

Bọn tui bị bao vây, “Chủ nhân” quả nhiên không tin được!!!

Mười mấy con sói nhìn chằm chằm vào bọn tui, không, xác thực là chỉ nhìn-chằm-chằm-tui. Cũng không biết có phải là tui nghĩ nhiều hay không nữa.

Nhìn tui làm gì, thịt tui ít nhất đó có biết không?

Có người muốn nổ súng nhưng bị “Chủ nhân” ngăn lại, súng cũng không có tác dụng nhé, “Chủ nhân” trấn định như vậy khẳng định đã sớm có chủ ý rồi.

Thời khắc mấu chốt “Chủ nhân” vẫn còn tin tưởng được.

Sau đó, “Chủ nhân” một phát ném tui ra ngoài!

Một! Phát! Ném! Ra! Ngoài!

Vờ cờ lờ!

Thật sự! Này là muốn mạng chó có phải không _(:3」∠)_

/Cuộc sống bi thảm của bạn nhỏ Chó đất 34/

Tui còn chưa kịp tìm thấy Lang Ca, thì đã bị đồng bạn của ổng ăn sạch bách rồi.

Không ngờ bầy sói liền dễ dàng thoải mái như vậy, con sói dẫn đầu cắp tui lên rồi rời đi, không gây khó dễ chút nào cho nhân loại.

“Chủ nhân” quả nhiên tính không sai, nhưng tại sao kẻ hi sinh lại là tui?

Kiếp sau dù tui có chết đói trong trạm cứu hộ động vật, cũng nhất quyết không bước lên thuyền giặc của nhân loại.

Lòng nguội như tro tàn, tui nhắm chặt hai mắt run cầm cập, con sói kia không lập tức ăn tui mà cắp tui đến một nơi khác rồi thả xuống.

Hở? Xảy ra chuyện gì?

Bốn phía xung quanh đều là khí tức của sói, tui đương nhiên không dám mở mắt ra xem.

Mãi đến tận khi tui ngửi được một luồng khí vị thân thuộc.

Không phải là ảo giác trước khi chết chứ?

Trên cổ truyền đến cảm giác liếm láp đã quen, sau đó là khóe miệng, đôi mắt… Tui hai mắt ướt nhẹp mở ra, liền nhìn thấy con sói sáng chiều nhớ mong kia.

Tui thử lè lưỡi liếm nó, nha nha, không phải ảo giác, thật sự là Lang Ca.

Kích động chui vào dưới thân ổng, rúc rúc không chui ra ngoài.

Lang Ca một mặt ôn nhu nhìn tui.

Đàn sói xung quanh gầm rú, cảm giác thực ồn ào.

Lang Ca cũng gào một tiếng.

Những con sói khác đều ngậm miệng.

Cảm giác này hơi bị nhất hô bá ứng (trên dưới một lòng, đoàn kết nhất trí)

Lang Ca làm sao lại hơi giống với Lang Vương vậy ta?

Hay là tui tự luyến hơi nặng rồi?

Vấn đề này tui còn nghĩ chưa ra, Lang Ca đã lại ấn lên tui liếm a liếm, càng liếm càng hưng phấn, loại liếm láp hãnh diễn, trùng triển hùng phong này là như thế nào?

Liếm thì liếm thôi, ngài đừng cắn em, đậu mé, ngài cọ em làm cái gì?

Sao cảm giác này cũng thấy quen quá vậy…

Chết chó rồi!

Ở trước mặt đồng bào ngài vừa chết đi, sao ngài còn có tâm trí làm mấy việc tầm thường này?

Lũ sói kia vây lại gần đây làm cái gì?

Nha nha nha, tui không muốn biểu diễn đông cung sống đâu!

A a a a a a!!!!

/Tiểu tổ đặc biệt 4/

“Là tôi mù rồi sao, chúng nó đang làm gì thế?”

“Tay cầm camera của tôi có chút run…”

“Đám sói này nghĩ cái gì vậy, hậu chiến cũng kích thích quá rồi đó.”

“Hay đây là phương thức lang tộc chúc mừng thắng lợi?”

“Nếu như tôi nhớ không làm thì con chó đất kia là đực mà.”

“…”

“Thế sự xoay vần.”

“Tam quan diệt sạch.”

“Giang thiếu, bộ dạng nhẫn cười của cậu, quá biến thái!”

/Weibo chính thức của Vườn thú Bình Hải 9/

Weibo mới: Chính thức không muốn nói chuyện, mọi người tự xem đi

[…]

[…]

[…]

[Tôi chạy tới để xem lang hổ đại chiến, tại sao lại cho tôi xem cái này?]

[Lang Vương cũng quá gắt rồi, cưỡng ép chúng tôi ăn cẩu lương?]

[Hồi tưởng ngày đó trắng trợn phỉ nhổ chó săn CP, không ngờ lấy đá tự đập chân mình.]

[Chính thức: Tôi tìm sách truyện bên lề về tình huynh đệ xã hội chủ nghĩa, cuối cùng, tự nhảy lên thuyền.]

[Tuy rằng trước đây tôi rất phản cảm việc lấy chó săn ra viết văn nhưng giờ giống như tự vả, có điều cũng coi như là thua sảng khoái, thậm chí còn muốn vỗ tay cho Lang Vương.]

[Đậu mé, chó săn nữ hài làm được thật?]

[Thực không dám giấu diếm, đoạn cuối cùng kia tôi xem lại đến tận hai mươi lần.]

[Nắm lấy móng vuốt lầu trên.]

[Lang Vương muốn come-out đúng không, mấy con sói khá vừa sợ vừa mừng còn muốn tiến lên tỉ mỉ nghiên cứu, biểu tình thật quá mức đặc sắc.]

[Những con sói khác: Lang Vương thật mạnh, con đực cũng có thể chinh phục, là chúng ta hiểu lầm rồi.]

[Đã có fandom nào được nhìn hiện trường của CP như thế này chưa, chó săn nữ hài quá hạnh phúc.]

[Tôi tự tới cục dân chính, làm một cái giấy hôn thú cho động vật đây.]

[Đúng đấy cho chúng nó chứng nhận đi.]

[Xin hãy cho chúng nó hợp pháp.]

[Xin hãy cho chúng nó một đường đi tiếp.]

[Hiphop never die, Chó săn CP never sai.] =)))

/Cuộc sống bi thảm của bạn nhỏ Chó đất 35/

Tui thành công từ một bé chó bị đưa vào ổ sói đến bé chó áp trại phu nhân của Lang Vương.

Ngẫm lại sau này tui mỗi ngày đều không cần lo ăn mặc, lại còn có sói làm bạn để chơi.

Hí hí hí …

[Chính văn hoàn]

« Trước Sau »